6.12.17

Bàn Tay Xóm

Xóm Gạo Lứt

Nửa năm quay trở lại, nguyện vọng của tôi, kẻ-học-làm-vườn, chỉ là nắm lấy bàn tay này.

Mộng ước một mái nhà lá, một mảnh vườn xanh, một dòng nước mát chẳng biết bao giờ mới là thực. Thế nên, nắm lấy bàn tay của một người đã thành tựu là cách để chạm khẽ giấc mơ. 

Phút giây đó nếu ngồi ngẫm lại cũng đã có bao nhiêu niềm đổi trao chôn dấu. Tôi, kẻ-học-làm-vườn, vẫn tiếp tục là gã lang thang không biết nơi nào là quê hương, chỉ biết tìm lấy chút vui vầy ngắn ngủi trong những lần xê dịch. Và sự an ủi lớn lao là ý thức có một bàn tay của đồng minh luôn chào đón mình.

Ghi tại Xóm,
Kẻ học làm vườn

No comments:

Post a Comment