2.1.12

Thực Dưỡng con đường tôi đi

(Chân Đi - XomGaoLut.info) Tôi khuyên các bạn ăn gạo lứt hãy tự tin mà đi theo con đường mình đã chọn. Sau này các bạn sẽ gặp những người đồng tư tưởng với mình.

Xin chào các bạn!Tôi tên: Vũ Huy Thuần –  (a.k.a Chân Đi)

Cách đây nhiều năm, tôi là một người bệnh. Tôi đã thử đủ các phương pháp và thuốc men để chữa bệnh nhưng không hiệu quả gì. Sau đó, tôi tình cờ đọc được quyển SỐNG VUI KHOẺ. Trong sách này có mục trả lời thư bạn đọc. Tôi thấy có một độc giả bị bệnh gan viết thư hỏi về cách chữa bệnh. Sách SỐNG VUI KHOẺ trả lời: Bạn nên ăn gạo lứt, uống trà gạo lứt và đến địa chỉ 390 Điện Biên Phủ, quận Bình Thạnh để mua gạo lứt.


Từ ấy, tôi bắt đầu mò mẫm vào con đường THỰC DƯỠNG. Trãi qua bao khó khăn, chống đối từ gia đình, bạn bè, người thân, tôi đã vượt lên chính mình, để tìm đến vùng đất ấp Rạch Kiến, xã Thanh Tuyền, Dầu Tiếng, Bình Dương và tìm cho mình một nguồn sống mới…

nhà sống vui, xóm gạo lứt

Từ đây, tôi bắt đầu làm quen với dân địa phương và phổ biến sách vở THỰC DƯỠNG của Tiên sinh OHSAWA do Anh Minh NGÔ THÀNH NHÂN biên dịch. Đến nay, xóm gạo lứt đã được hình thành với nhiều hộ dân ở gần nhau nhờ ăn gạo lứt hết bệnh, lại được mở mang thêm kiến thức THỰC DƯỠNG cũng như triết lý Phương Đông, Phương Tây…Điều rất vui mừng là tôi đã có rất nhiều người ủng hộ về mặt tinh thần. Trước hết là dì Tư Quán, dì Hai To, chị Bảy Lợt, chị Phượng, anh Út Măng, Thầy Minh Mẫn, anh Phong, chị Ngọc Hà, anh Hùm thợ hồ, cô Hoài Nhung và một số bạn khác cùng tư tưởng.

Vì vậy, tôi khuyên các bạn ăn gạo lứt hãy tự tin mà đi theo con đường mình đã chọn. Sau này các bạn sẽ gặp những người đồng tư tưởng với mình. Người ta thường nói: Ăn cơm có canh, tu hành có bạn. Vì vậy, ăn gạo lứt có muối mè, tu thiền có bạn đạo.Trước tiên, các bạn phải đọc sách cho thật nhiều vì sách là ông thầy im lặng nhưng luôn có mặt ở khắp mọi nơi, trên mọi nẻo đường của cuộc sống. Bởi vì tư tưởng của tác giả và tư tưởng của bạn sẽ gặp nhau ở sự đồng cảm, như hai bản lề nối giữa quá khứ và hiện tại.Mặc dù tiên sinh OHSAWA đã quy tiên, nhưng tư tưởng của ngài đã vượt thời gian, không gian để đến với những con người đau khổ vì bệnh tật.Một ngày nào đó nếu rãnh rỗi mời bạn đến thăm tôi!
Ấp Rạch Kiến, 
xã Thanh Tuyền, 
huyện Dầu Tiếng, 
tỉnh Bình Dương.

ĐT: 0937 90 90 60 – 0937 90 19 82
Ảnh: Dạ Lai Hương

Chân Đi

Về Tác Giả

Chân Đi chính là người đã phổ biến tài liệu cũng như chia sẻ kiến thức Thực Dưỡng tại xã Thành Tuyền, Dầu Tiếng, Bình Dương. Việc làm của anh đã góp phần rất lớn trong việc hình thành Xóm Gạo Lứt ngày nay.

1 comment:

  1. HẠT GẠO LĂN TRÒN
    Có cô gái làm thơ tặng người yêu mến:

    Diệu kỳ lớp vỏ sần sùi
    Ươm tình nhân loại, đượm mùi nhân sinh!
    Em ăn gạo lứt một mình,
    Xót người đang vướng hữu tình nhân gian!
    Tìm đâu đôi quả tim vàng,
    Thoáng hồi chu6ng đổ lay hàng liễu xanh.
    Tâm ta như sợi chỉ mành
    Đong đưa trước gió tựa cành liễu xanh...
    Chuông vàng ngân giữa thiên thanh,
    Tâm choàng tỉnh mộng quẫn quanh kê vàng!

    Ngày xưa có chuyện Trời cho hạt gạo to đùng mỗi ngày lăn đến từng nhà để người lấy ăn. Một hôm, hạt gạo lăn đến nhà kia, nhưng cửa vào rác rến bừa bãi do bà chủ lười biếng ngủ muộn chưa quét dọn. Hạt gạo buồn tình lăn đi, bà chủ vừa ra cửa thấy vậy bèn cầm chổi chạy theo quất mạnh, hạt gạo bể vụn. Từ đó, con người phải lấy các mảnh gạo đem trồng và chăm bón lao nhọc mới có lương thực để dùng. Nay chẳng khác xưa, hạt gạo nguyên toàn (gạo lứt) bị xát chà thô bạo mất phần "trời cho" và con người cũng phải chịu sầu đau cực khổ.
    "Em ơi!" (tác giả bài thơ trên xưng "em"), hạt gạo thô lứt, sần sùi là nguồn tinh nguyên của thân tâm nhân loại, biết giữ thì an lạc thường ngày, buông rời thì lao đao suôt kiếp Đời người mong manh như tơ mành, thoáng chốc như giấc mộng (kê vàng), nhưng có thể là cuộc dạo chơi thú vị hay là một hành trình thảm não, tùy chọn. Gió đã nổi lay, chu6ng đang ngân vọng, thôi thì:

    Kê vàng mộng tưởng ngỗn ngang,
    Tim vàng (của mình) chưa định, tìm đâu tim vàng (của người)!?
    Vẩn vơ trông nẽo sang ngang,
    Tùy duyên cập bến mơ màng khói sương.
    Biết đâu bờ đến tỏa hương,
    Tim vàng tưởng khó, (nào ngờ làm) rạng đường em đi.

    ReplyDelete